.
  31 ngày lang thang P39
 
29/5/2014

Xin chào các bạn,
Mấy hôm nay tôi không post bài lên phuot được, có lý do ngoài cái sự bận, viết không kịp.
Như tôi đã nói, topic “Doigiaymoi, 31 ngày…” là một cuộc hành trình “viết lại”, nhưng với tôi, cũng như các cuộc hành trình khác, mỗi lần viết lại đều như 1 lần đi mới, dù là đi trong ký ức. Cho nên, trong các bài ký sự đã post, tôi luôn có các hành trình khác đi kèm nếu thấy thích hợp. 
Và theo tôi, mục đích đơn giản nhất của các chuyến rong chơi là đi tìm cái lạ, đẹp. Cái lạ thì có thể không đẹp, nhưng vẫn thú vị vì “quan tới những cảm xúc bất chợt có được vào lúc viết, theo thông lệ tôi cũng muốn cảm xúc đó đi kèm trên “con đường hồi ức”.
Sau 1 tuần lễ với khoảng 1000 cây số đã qua, chúng tôi rất may mắn được thăm nhiều nơi thú vị, càng may mắn hơn khi không có 1 sự cố đáng buồn nào xuất hiện trên đường phượt, cho riêng chúng tôi, lẫn những người khác mà chúng tôi đã gặp. Hầu như chúng tôi luôn được chào đón bằng những nụ cười và ngược lại tôi cũng đã luôn cười vui vì những con người mình gặp, hiền hòa và nhân hậu. Đó là đoạn đường tôi vừa viết.
Còn đoạn đường tôi sắp sửa viết, đang gặp chút khó khăn, khiến chuyến đi trong “hồi ức” bị chậm trễ.
Thưa các bạn, mấy ngày qua tôi không thể tiếp tục được bởi cái tin tức về phiên tòa xét xử 5 Công An dùng nhục hình gây cái chết cho 1 công dân. (Như theo tin “Tuổi Trẻ Online”.)


Mở lại phiên tòa xử 5 công an dùng nhục hình
26/03/2014 09:44 (GMT + 7)
TTO - Sáng nay (26-3), TAND TP Tuy Hòa (tỉnh Phú Yên) mở lại phiên tòa sơ thẩm xét xử vụ án “dùng nhục hình” đối với 5 bị cáo nguyên sĩ quan công an, xảy ra tại Công an TP Tuy Hòa.

Nó làm tôi bàng hoàng khi đọc lại cáo trạng, bởi tính chất bất nhân của vụ việc, mỗi lần rê con chuột tìm kiếm thông tin trên net, tôi đều nhìn thấy ánh mắt tội nghiệp của nạn nhân, đang hoàn toàn mất khả năng tự vệ, trước những đòn “thù” oan khuất! Thiệt sự, tôi không thể tiếp tục ‘rong chơi” khi trong lòng đang nặng nề một nỗi buồn vô hạn vì vụ án. Tôi không quan tâm đến án phạt dành cho các bị cáo, vì dù sao nạn nhân cũng đã chết, chỉ mong rằng cái án “lương tâm” sẽ thức tỉnh những bị can, thức tỉnh những ai vẫn còn mang lấy “cái ác” trong lòng.
Đi về miền đất Phật, tôi đã luôn mong thấy những điều nhân ái. Bây giờ, tôi cũng mong mình sớm quên đi “ánh mắt tội nghiệp” kia để tiếp tục đi tìm thấy tính “nhân bản” trong cuộc rong chơi. Mong thay! 



B.7.2. Bangkok, ngày thứ 3, buổi chiều. 

Đúng 13h, xe tuktuk đón chúng tôi tại đầu hẻm Trok Kai Chae và bắt đầu cuộc rong chơi…không mỏi cẳng. Thiệt tình ngồi trên xe để người khác chở mình đi thì sướng, vừa khỏe lại vừa rảnh mắt, rảnh tay để ngắm nhìn đường phố và bấm máy. Nhưng tất cả diễn ra quanh ta lại nhanh như tốc độ con tuktuk, khiến chưa đã mắt thì lại …mất tiêu rồi. Và một điều đáng tiếc khác là bạn chẳng thể nào nhớ được mình đã qua những đâu, không hình dung được vị trí nơi mình đang đến, khiến mọi sự trở nên “bèo dạt mây trôi”…đến chóng mặt! Thú thật, ai thích đi chơi theo kiểu này chứ tôi thì không, chẳng qua vì tình trạng sức khỏe bạn đồng hành không được tốt, nên đành chọn phương án “hạ sách” này. Dù con tuktuk trống trải tư bề, nhưng cái mái và rèm thấp tè lại cản trở tầm nhìn , nó như có cái gì đè nặng trên đầu. Tuy nhiên, chỉ có cách này chúng tôi mới đến được vài điểm quan trọng mà trong 1 buổi chiều ngắn ngủi, e rằng mình không thể nào ghé hết, nhất là phải đi cho được 1 chợ nổi, tới Bangkok mà không đi chợ nổi thì cũng như chưa …đi Thái Lan!
Và dẩu sao thì tôi cũng phải thích thú trãi nghiệm cái cảm giác ngồi xe tuktuk, với tiếng nổ rất đặc trưng, để ngắm nhìn đường phố Bangkok đang nối tiếp nhau chạy ngược 2 bên.
Sau một hồi loằng ngoằng, loanh quanh phải, trái rất ư là cơ động kiểu …tuktuk, anh tài xế chở chúng tôi vào 1 con đường nhỏ, dừng lại điểm thăm viếng đầu tiên mà theo như thỏa thuận, là 1 trong những nơi đáng xem đối với du khách nước ngoài: chùa In.
He he, tôi không tìm được tấm biển ghi tên chùa, hoặc nếu có thì cũng chỉ là chữ Thái, nên tạm nhớ như thế, do bà xã hỏi anh lái xe. Cũng nhờ thế nên về sau này tôi đã dễ dàng tìm ra tên chính xác: chùa Intharawihan.